bai-tho-ve-da-lat

Tổng hợp các bài thơ về Đà Lạt hay

Đà Lạt thơ mộng là nguồn cảm hứng sáng tác của nhiều các nhà thơ. Bài viết dưới đây sẽ tổng hợp các bài thơ về Đà Lạt hay, bạn đọc hãy cùng đón đọc để cảm nhận phần nào thành phố của tình yêu.

Nội dung tóm tắt

Tổng hợp các bài thơ về Đà Lạt

Đà Lạt được gọi với nhiều cái tên khác nhau như: Xứ sở tình yêu, thành phố mộng mơ, thành phố ngàn hoa… Chính thiên nhiên, cảnh sắc, con người nơi đây cũng được nhiều tác giả đưa vào các vần thơ.

Bài thơ: Nhớ Đà Lạt

Lại nhớ lắm rồi…Đà Lạt ơi!
Dáng ai ngày ấy khuất chân đồi
Ngàn hoa dị thảo còn vương vất
Sương trắng đường thông mộng chẳng vơi

Bây chừ Đà Lạt giữa mùa mưa
Đà Nẵng nơi đây nắng lại thừa
Những lối ngày xưa ta đẵm nước
Hỏi người năm củ có về chưa?

Bên gốc phượng quen có một người
Sắp từng hoa nhỏ để tìm vui
Ta xin sắc tím về nhung nhớ
Thi thoảng bâng quơ nở nụ cười.

Lững thững bao chiều mấy dốc cao
Đồi thông quyện gió mãi rì rào
Quẩn quanh trăm lối chân không mỏi
Sợ ngã ba về… phải nói sao?

Một mai trở lại bến Xuân Hương
Tìm góc ngồi xưa lặng nhớ thương
Khi ấy biết đâu người trở lại
Cùng ta kéo nhẹ tấm màn sương.

bai-tho-ve-da-lat
Đà Lạt – Thành phố mờ sương

Bài thơ: Đà Lạt

Đường lên Đà Lạt như con sóng

Lòng khách, lòng xe chật nỗi đời

Núi với đồi cây không cản nổi

Lòng người thăm thẳm tựa lòng trời

Lên đèo Bảo Lộc lòng cheo leo

Gió tạt về thăm đám lá reo

Tôi cũng tạt về thăm phố núi

Còn ai ra đứng vọng chân đèo?

Xe lên, xe xuống dốc sương mù

Tôi vội vàng gài áo lãng du

Mặt dạn mày dày trăm dặm lữ

Sao lòng run run trong hơi thu!

Ngày cũng chuồi theo con dốc xuống

Xe men theo hồ Xuân Hương bay

Đà lạt mờ mờ như mộng tưởng

Tôi về Đà Lạt không ai hay!

Lòng bỗng nhiên chùng như lũng thấp

Sầu lên mấy đỗi tựa đồi Cù

Âm thầm tôi đứng như bia cổ

Gió bôi hoài tên ai không lu.

Đà Lạt buồn như nỗi tình xa

Buồn lây qua những sắc hoa, và

Những vòng tay khép đan che ngực

Sợ lỗi nhịp tình, sợ vắng xa

Đà Lạt mặt trời như bóng trăng

Mắt em sầu đẹp đến mơ màng

Ngày tôi trở gót chân du lãng

Em ngó, lòng như muốn quá giang.

Bài thơ:  Đà Lạt trong tôi

Đà Lạt ơi! Thành phố lạnh trong tôi
Rực sắc hoa nao lòng người lữ khách
Vương trong gió tiếng chuông chùa khoan nhặt
Thông đưa tay vẫy gọi giữa mây trời.

Đà Lạt ơi! Ta đã đến bên người
Nén nhung nhớ bấy lâu ta chờ đợi
Trải lòng ta bao đêm thâu vời vợi
Nỗi yêu thương ta trao cả vào thơ.

Đà Lạt ơi! Thành phố mộng phố mơ
Là muối mặn ướp vần thơ chan chứa
Là vị ngọt của nụ hôn đôi lứa
Là men say chếnh choáng giấc mơ nồng.

Đà Lạt ơi! Ta yêu người biết không?
Bằng những rung động đầu đời tha thiết
Có lẽ trong ta tình yêu ấy bất diệt
Hơi thở còn! Ta yêu mãi không thôi!

bai-tho-ve-da-lat
Đà Lạt là nơi có rất nhiều loài hoa đẹp

Xem thêm:

Bài thơ: Làng hoa Hà Đông Đà Lạt

Ai lên với xứ ngàn hoa
Nếu không ghé tới quả là tiếc thay
Làng này từ Bắc vào đây
Sinh cơ lập nghiệp từ ngày sơ khai

Ba phần thế kỷ miệt mài
Trồng hoa xứ Bắc lại lai hoa ngoài
Đến nay đủ loại đủ loài
Sắc màu tuyệt đẹp ai ai cũng mừng

Hương hoa tỏa ngát thơm lừng
Hà Đông làng ấy đi cùng hương hoa

Bài thơ: Thành phố sương mờ

Vãng thăm miền đất ngỡ thiên đường
Biệt thự huy hoàng phủ trắng sương
Đỉnh núi thông xanh lồng nắng sớm
Lòng thùng điện sáng tỏa đêm trường

Cam ly ngọn thác hòa mây nước
Thiền viện mái chùa quện khói hương
Đà Lạt niềm mơ người viễn xứ
Cảnh quan thơ mộng ngỡ thiên đường

Bài thơ: Sớm mai Đà Lạt

Bồng lai tiên cảnh Đà lạt đây

Ta đến thăm chơi ở vài ngày

Sớm mai thả dốc ta rảo bước

Mặt đất như là ôm trọn mây

Xa xa ngói đỏ nhà thờ Tây

Lác đác thông xanh điểm vài cây

Con gà trống đứng chờ trời sáng

Chẳng gáy bao giờ nào dở hay

Sương mù che khuất rặng chân mày

Tầm nhìn chỉ thoáng trong tầm tay

Đà Lạt dốc cao con phố hẹp

Nhà,người xen kẻ ấm tình thay

Ghé quán cà phê lót dạ dày

“Đà lạt thương nhớ” ai ca hay

Co ro cuốn mình trong len ấm

Mà thèm hơi ấm một bàn tay.

Bài thơ Bình minh Đà Lạt

Mây ôm núi, núi ôm cây

Sương giăng mờ ảo phủ dầy không gian

Ánh dương bừng hé…nắng loan

Làm tan những hạt sương tàn…lá xanh.

Dịu êm gió mát trong lành

Đẹp sao bức họa như tranh hữu tình

Ước mong cuộc sống thanh bình

Người người hạnh phúc…chân tình…yêu thương.

Bài thơ: Hoàng hôn Đà Lạt

Chiều dần nhạt nắng màu phai

Mây loan giăng phủ thiên thai chốn này

Hàng thông vương chút nắng gầy

Bóng liêu xiêu đổ tóc mai hững hờ.

Sương chiều lam quyện vu vơ

Vấn vương rặng núi đợi chờ trăng sao

Hoàng hôn Đà Lạt đẹp sao

Lâng lâng hồn nhẹ dạt dào tin yêu.

Quê hương xinh đẹp mỹ miều

Bồng lai một chốn yêu kiều nên thơ

Đà Lạt xứ lạnh mộng mơ

Tâm hồn lắng đọng… sương mờ …nhẹ lâng.

Bài thơ: Đà Lạt ta yêu

Ta về phố nhỏ ngàn hoa

Trong làn sương sớm nhạt nhòa muôn nơi

Đắm say cảnh sắc mây trời

Vi vu thông hát những lời tình ca

Ngắm nhìn sắc thắm ngàn hoa

Bâng khuâng ta ngỡ như là cõi tiên

Tâm hồn trợt thấy bình yên

Không còn vướng bận ưu phiền ngày qua

Xuân hương sóng nước hiền hòa

Êm đềm liễu rủ mặt hồ soi gương

Nắng lên tô thắm phố phường

Dòng người tấp nập muôn phương đổ về

Giữa bao công việc bộn bề

Mà ta vẫn mãi say mê chốn này

Ta yêu Đà lạt lắm thay

Mai ta tạm biệt hẹn ngày về thăm!

Hy vọng với những bài thơ về Đà Lạt ở trên bạn đọc đã có thêm nhiều hiểu biết về thành phố ngàn hoa này. Hãy thường xuyên truy cập chuyên mục này để có thêm nhiều thông tin hữu ích.

Rate this post